Ca cổ: Hai người trên đường Emmaus



HAI NGƯỜI VỀ EMMAU Thiên Tình Khắt - K14 Đoản Khúc Nam Vang Hai người về Em mau bao lắng lo với sầu thương xuyến xao. Từ lâu bước đi theo Thầy sao nay đã muôn trùng xa vắng? Cho lòng con đớn đau. Trái ngang ai bày ra đây. Khi Thầy treo thân đồi cao. Con nói không nên lời thôi về sống con đường xưa.
Hai người còn xôn xao. Đây Chúa đến ngay bên. Nhưng mắt các Ông nặng sầu. Một màu tang thương. Không biết Chúa là ai. Thì Chúa đến hỏi thăm. Anh có gì sao vấn lòng? Ta hãy cùng nhau giải bày. Người kia thốt lên như là than trách: Chắc là Ông duy nhất nơi đây ngay giờ này mà không hay biết cái chi. Chúa vui hỏi lại: Chuyện gì mà anh với nét sầu thắm đượm buồn thương vương vấn tơ lòng? Anh đáp liền thôi hết rồi. Bao ước vọng nay chẳng còn. (Chuyện về Ông Giê Su). Đã chết ba hôm trong mồ rồi. Người như Ngôn Sứ uy nghi. Chúng tôi hy vọng chính Người dựng xây đất Israel nhưng giờ còn đâu ơi hỡi Ông? Vọng Cổ Câu 1: Thế nhưng cũng có mấy người đàn bà trong nhóm làm chúng tôi kinh ngạc. Họ đã đến mồ từ sáng sớm, nhưng không thấy xác Người đâu mà chỉ thấy Thiên Thần hiện ra báo tin Đức Giê Su đã sống lại….rồi….. Họ làm chúng tôi xao xuyến bồi hồi. Bấy giờ Đức Giê Su nhìn và trách các ông chẳng hiểu gì cả! Lòng các ông thật là chậm tin. Nào Đấng Ki tô lại chẳng phải chịu khổ hình như thế rồi mới vào vinh quang sao? Rồi từ Mô sê đến các Ngôn Sứ. Chúa giải thích cho họ mọi điều đã ghi trong Sách Thánh. Câu 2: Khi gần tới làng họ muốn đến. Đức Giê Su làm như còn muốn đi xa hơn nữa. Nhưng họ nài xin Người ở lại trong làng. Vì chiều đã dần trôi và trời cũng đang tàn. Đức Giê Su vào đồng bàn với họ, Người cầm lấy bánh dâng lời chúc tụng, tạ ơn, và trao cho họ. Mắt họ liền mở ra nhưng Người lại biến mất. Họ mới bảo nhau: Dọc đường khi Người giải thích Thánh Kinh. Chẳng phải lòng chúng mình đã bừng cháy lên sao? Đoản Khúc Nam Vang Hai người lòng hân hoan. Vang khúc ca vui mừng Chúa hiển vinh. Phục sinh xác thân thật rồi. Ôi vui sướng muôn đời ghi nhớ mãi. Con đường xưa đã đi. Chúa luôn âm thầm dẫn đưa. Luôn dìu dắt ta cùng đi. Cho dâu ta vô tình. Nhưng Ngài mãi luôn còn yêu. Ta nhìn vào gương xưa. Suy gẫm Thánh Kinh. Xây đắp đức tin cho mình. Loan truyền tin vui vì Chúa đã phục sinh. Àl lế - lù - da (Alleluia). Ta hát mừng trong khải hoàn. Vang tiếng đàn tình yêu ngút ngàn. Chúa sống trong tim tôi từng ngày. Niềm tin kiên vững không phai. Mong ngày Chúa đến. Xác thân sống lại bên Ngài ngàn năm tình yêu không đổi thay. Vọng Cổ Câu 5: Hai người về Em mau đã minh chứng cho ta một niềm tin xác quyết. Rằng Chúa luôn ở bên ta trong cuộc đời lữ khách. Đồng hành với ta qua mỗi con đường…. Cùng bước bên ta qua những nỗi đoạn trường. Có đôi khi ta nghĩ Ngài vắng bóng. Nhưng Chúa vẫn hiện diện nhiệm mầu trong Giáo Hội thân yêu. Âm thầm dìu ta qua ngõ tối. Ẵm ta trên mình những lúc gặp hiểm nguy. Nhưng CHúa chỉ đến vưới những ai thật lòng tin Chúa. Trọng dạ cầu in với Đức Khiêm Nhường. Lưu Thủy Hành Vân Xin ở lại cùng con Chúa ơi! Trời đã toan về chiều. Con thơ đang bước bơ vơ thẫn thờ lơ mơ. Chờ Giê Su dẫn con đi về. Đây Chúa chạm lòng con khơi đức tin. Đời của con bây giờ. Đêm đêm suy gẫm Thánh Kinh, đắp tình yêu thương. Đường con vương mãi câu ân tình. Trở về Vọng Cổ: Vương ân tình yêu thương Chúa đã ở với con trong Lời của Chúa. Nuôi dưỡng đoàn con trong Thánh Thể Nhiệm Mầu. Đêm đêm con khẩn nguyện cầu. Cho con sống mãi tâm tình Phục Sinh. Em mau đoản khúc ân tình. Tôi viết lại đời mình với muôn câu chuyện tình yêu.

Đăng nhận xét

Copyright © Truyền Hình Công Giáo - ĐẾN MÀ XEM TV. Designed by Doanh Nghiệp Công Giáo